Tags: Nguyên Phạm hiệu đính , Ngọc Đỗ dịch , Nhà Xuất Bản Hà Nội , Thái Hà
Ai Dám Bảo Rom-Com Không Có Ngoài Đời Thực - Tập 3
- Tác giả: So Hajikano
- Thể loại: Truyện Tranh, Manga, Comic
- Availability: In Stock
$22.99
Bằng thứ lý luận vô lý của vô lý, Kouhei đã nguỵ tạo thân phận “bạn thuở nhỏ” cho đồng phạm Ayano và thành công vượt qua cơn khủng hoảng. Mối quan hệ với nhóm bạn bè cũng đang tiến triển thuận lợi. Cứ đà này, chẳng mấy chốc rom-com...
Bằng thứ lý luận vô lý của vô lý, Kouhei đã nguỵ tạo thân phận “bạn thuở nhỏ” cho đồng phạm Ayano và thành công vượt qua cơn khủng hoảng. Mối quan hệ với nhóm bạn bè cũng đang tiến triển thuận lợi.
Cứ đà này, chẳng mấy chốc rom-com sẽ biến thành đời thực! Giờ thì đã đến lúc bắt tay vào hành động để hiện thực hoá --- Ôi không, cái lớp này chẳng phù hợp với rom-com gì cả!! Để biến lớp 10-4 thành “lớp học phù hợp cho rom-com”, Kouhei cần đến sự hợp tác của các Nhân vật phụ.
Hết trò chuyện với nhóm otaku vào giờ ăn trưa, lại đến đấu bóng chuyền trong thời gian tự do, rồi cả hoạt động dọn rác tại địa phương nữa, cậu đã tận dụng rất nhiều sự kiện “khó đỡ” để mang mọi người đến gần nhau hơn. Bầu không khí trong lớp đang dần trở nên sôi nổi… Ai ngờ, Katsunuma Ayumi lại từ đâu nhảy ra phá rối…?
Tập 2 của dự án hiện thực hoá rom-com ngoài đời thực đã trở lại.
Mục lục:
??? Mở màn
Chương mở đầu: Ai dám bảo có thể hiện thực hoá rom-com chỉ với mấy thông tin sẵn có?
Chương I: Ai dám bảo có thể dự đoán suy nghĩ chỉ bằng mấy chuyện trong quá khứ?
Chương II: Ai dám bảo giải pháp tối ưu nhất chính là giải pháp tốt nhất?
Chuyện hậu trường: Sai lầm của “đồng phạm”
Chuyện III: Ai dám bảo… người ta sẽ “chộp” lấy ngay nếu món mình muốn xuất hiện trước mắt
Ngoại truyện: Cô độc
Chương IV: Ai dám bảo có chìa thì sẽ mở được khoá?
Chuyện hậu trường: Cô độc?
Ngoại truyện: Lý tưởng vui vẻ
Chương V: Ai dám bảo hội học sinh phải là hội học sinh?
Chuyện hậu trường: Phàm nhân
Chương kết: Ai dám bảo kết thúc tốt đẹp thì mọi thứ cũng ổn chứ?
Ngoại truyện: Phía trước là niềm vui
Giải lao: Chút đối thoại vặt vãnh
Lời tác giả
Thông tin tác giả:
So Hajikano:
Mùa xuân là phải ra ngoài! Nướng thịt bằng lửa trải, pha cà phê bằng nước lấy nước suối, rồi làm việc thôi! Rốt cuộc cũng làm việc!!
Minh hoạ bìa: Kuro Shiina
Tập này tôi đã biết được tầm quan trọng của thảo luận và đứng lên đối diện với Đấng toàn năng. Các bạn hãy từ từ thưởng thức nhé.
Trích đoạn sách:
Ba mươi phút sau, tôi đã đến quán cà phê hẹn gặp, ngồi chờ Uenohara ở phía sâu bên trong tầng 2.
Đã qua giờ cao điểm của buổi trưa nên bầu không khí trong quán có phần chậm rãi. Phía ngoài hiên có mái che, những gia đình dắt theo con nhỏ hoặc thú cưng đang thong thả đón nắng chiều, cạnh bức tường ở phía xa xa, một cặp đôi nom như sinh viên đang vui vẻ chuyện trò.
Quán cà phê mang tên “Dragon Cafe” này vừa khai trương cách đây không lâu, được trang trí theo phong cách Mỹ hiện đại cùng món cà phê chính thống do chính tay chủ nhân đã từng là một barista pha chế.
Nhân tiện, nguồn gốc của tên quán xuất phát từ tên thông tục “Dragon garden” của công viên Aoyamadai nằm ngay bên cạnh.
Ban đầu, tôi đến đây chỉ nhằm điều tra thông tin cho “Sổ tay tụ điểm” của mình nhưng trong những lần trò chuyện với người chủ, tôi nhận ra chúng tôi khá hợp tính nên từ đó vẫn thường ghé qua chơi.
Chưa kể, vẫn hay có trường hợp gặp được “nữ chính” ở quán cà phê trong mấy vở rom-com còn gì? Biết đâu sẽ có một thiếu nữ ngọt ngào nào đó dành riêng cho người chỉ có thể chụp ra mấy bức hình nhòe nhoẹt như tôi.
“Đã để cậu chờ rồi.”
Trong khi tôi vẫn còn suy nghĩ vẩn vơ thì “đồng phạm” mặn mòi của riêng tôi đã đến. Trước 20 phút so với giờ hẹn.
Ừm, vẫn là gặp nhau trước giờ hẹn như thường lệ… à mà không, chỉ sớm hơn 5 phút.“Hi, cậu vất vả… không, ừ, chào cậu nhỉ?”
“ Tại sao lại ở thể nghi vấn vậy?”
Uenohara nghiêng nhẹ đầu, vẻ khó hiểu.
Đây không phải cuộc họp, chào “Cậu vất vả rồi ” nghe cứ sai sai… nhưng mà chào như bình thường thì cũng cảm thấy không đúng.
“Sao cậu đến sớm thế. Đó giờ toàn trước 10 phút thôi mà.”
“Ừ vì hôm nay tôi đóng vai người mời, để cậu chờ thì không hay nên mới đến sớm.”
“Vậy à”, Uenohara đáp lại ngắn gọn, ngồi xuống ở phía đồi diện. Một hương thơm của cam quýt thoang thoảng qua khoang mũi tôi.
Ơ, mùi khác với thường ngày à? Bình thường là mùi vani mà nhỉ… Hay là cô ấy đang dùng chai lăn mồ hôi?
“Vậy giờ gọi món thế nào? Tôi bảo có hẹn gặp bạn nên được hướng dẫn lên thẳng trên đây trước…”
“Hửm? A… a… không có nhiều món lắm đâu, món ngọt thì tớ đã gọi rồi. Cậu cứ chọn nước đi, tôi sẽ đi gọi cho. Cà phê ở đây ngon hết sẩy.”
“Hư… m… vì đây là một cửa hàng chính hiệu mà. Giá hơi bị cao ha? Thật sự cậu mời tôi cũng không sao hả?”
Ha, thật hiếm thấy, cô ấy đang ngại ngần kìa. Vậy mà mấy hôm họp lại gọi quá trời món.
“Tôi không nói hai lời đâu. Để cảm ơn cho những gì cậu đã làm mọi ngày mà, đừng ngại, cứ gọi đi.”
“Ừm… vậy tôi sẽ nghe theo cậu.”
Nói rồi Uenohara xoay đầu nhìn sang tấm bảng ghi thực đơn.
Tôi đảo mắt liếc nhìn ngoại hình của Uenohara hôm nay, cô mặc một chiếc áo cộc tay nom mát mẻ bên trong áo khoác, kết hợp cùng váy dài.
Tuy đã gặp nhau vào ngày nghỉ không ít và cũng đã thấy trang phục ngày thường của Uenohara mấy lần nhưng so với khi họp, cảm nhận có chút khác biệt.
“Ừ… m… cái đó… về tổng thể trông chững chạc hơn thường lệ… ?”
“ Nè, tôi nghĩ cậu nên bỏ cái kiểu nhìn như quan sát ấy đi. Nếu là người khác thì họ đã nổi trận lôi đình rồi đấy.”
“A, xin lỗi. Tôi bị ‘lậm’ cái kiểu điều tra.”
Giá sản phẩm trên Tiki đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Bên cạnh đó, tuỳ vào loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, thuế nhập khẩu (đối với đơn hàng giao từ nước ngoài có giá trị trên 1 triệu đồng).....