Là thành tố của nền văn hóa, giáo dục giai đoạn 1884 - 1945 cần được nhìn nhận và thừa nhận như một di sản văn hóa của quá khứ, một giai đoạn quan trọng trong lịch sử phát triển nền giáo dục nước nhà. Nền giáo dục này có đóng góp quan trọng trong việc mở ra con đường tiếp cận với tri thức khoa học, thực tế, thực nghiệp hiện đại; mở đầu cho giai đoạn chuyển đổi về chất của văn hóa kỹ thuật; đào tạo tầng lớp trí thức giàu tinh thần dân tộc kết hợp với tinh thần khoa học, thực chứng hiện đại; tạo dựng thiết chế giáo dục hiện đại, có tính thẩm mỹ và ứng dụng.
